Sunday, November 4, 2012

Blog Radio 256: Hãy để anh là người yêu em



Lá thư thứ nhất: Dành cho trái tim đã một lần tổn thương…

Này, là người anh yêu…

… đừng để sáng nào anh cũng phải nhắc mặc ấm. Sức khoẻ là của em, phải biết tự mình gìn giữ chứ.

Này, là người anh yêu…

… đừng có bộp chộp hậu đậu như thế nữa. Chân tay là của em, lỡ có sẹo cũng là của em, dù anh muốn cũng không chịu bị sẹo thay cho em được; mà chẳng ai thích con gái có sẹo hết, phải biết tự mình gìn giữ chứ.



Này, là người anh yêu…

… đừng bao giờ vừa qua đường vừa chúi đầu nhắn tin như thế nữa. Anh đã từng chứng kiến nhiều tai nạn vô cùng thảm khốc; vết sẹo rất to trên đùi anh đây là một bằng chứng. Tính mạng là của em, thân thể là của em, nhưng em đang mang trái tim anh theo, phải biết giữ gìn một thứ quí giá như thế chứ.




Này, là người anh yêu…
… đừng bao giờ phóng xe điên loạn trong đêm mưa đông tầm tã như thế nữa. Đôi kính cận của em trong mưa có nhìn thấy gì đâu. Manh áo mỏng của em cũng ướt hết rồi, anh phóng xe bên cạnh còn lạnh rùng mình… Dù anh không biết em và cậu ấy đã có những kỉ niệm gì, những năm tháng ấy hẳn khó quên lắm em nhỉ, những lúc mưa, kí ức buồn ấy trở lại… thì tay anh đây, vẫn luôn đợi để dẫn lối cho em. Nếu những kí ức ấy lại tràn về, bờ vai rộng này là để em tựa vào, tấm lưng to lớn này là để em gục đầu xuống… cứ khóc cho lớn, khóc cho thoả thích đi, chẳng cần phải dấu nước mắt mình trong mưa nữa đâu em ạ.

Em đã cố tỏ ra cứng rắn quá lâu rồi, thế là đủ, hãy sống thật với lòng mình đi em, nuốt nước mắt vào trong thì nỗi buồn đó còn đọng mãi. Là anh đây, sẵn sàng nghe em kể về cậu ấy, đừng ngại ngần, vì anh sẽ còn yêu em nhiều hơn thế. Và cứ để anh che gió, che mưa; nếu trong một đêm đông, kí ức về cậu ấy lại khiến em muốn băng mình trong cơn mưa tầm tã, thì hãy để anh cầm tay lái… để anh biết chắc rằng em sẽ an toàn.

Này, là người anh yêu…

… mở lòng ra với anh được không? Dù anh biết em còn chưa thôi nghĩ về cậu ấy. Thời gian qua có xóa nhòa kí ức, nhưng những vết sẹo mỗi khi chạm vào, đau lắm phải không? Vậy hãy để anh lấp đầy khoảng trống vô định hụt hẫng trong lòng em, sưởi ấm trái tim em trong những đêm mưa lạnh.

Hãy để anh…

… là người em yêu.

P/s: Nếu một ngày em quyết định hé cửa trái tim mình, thì hãy nhắn tin cho anh, vì đồ ngốc này vẫn – sẽ - luôn đợi chờ em… Py.

· Gửi từ tandmfb00303@



· Lá thư thứ 2: Ngày mai em là vợ của anh…


(Thư gửi Đinh Thu Hoài – Người con gái tôi yêu)


Ngày mai em là vợ của anh…

Hãy cho anh được hôn lên trán em khi đi làm mỗi sáng em nhé. Để anh có được may mắn cả ngày, để anh cảm nhận được mùi hương cơ thể em cho đến cuối buổi làm về. Anh đoán, khi làm việc mà ko có em ở bên, hẳn anh sẽ nhớ em nhiều lắm đấy…

Ngày mai em là vợ của anh…

Hãy cho anh được thưởng thức đồ ăn em nấu hàng ngày em nhé. Anh chỉ muốn được riêng em quan tâm, chăm sóc cho từng bữa ăn giấc ngủ của mình. Và thực tế rằng, chả đồ ăn đâu ngon bằng đồ vợ nấu, bởi không chỉ vệ sinh, sạch sẽ hơn mà trong đó còn chứa đựng biết bao tình cảm của người chuẩn bị. Bởi vậy, anh hứa sẽ cố gắng không bỏ lỡ bữa cơm nào. Vì anh yêu em, yêu tất cả những gì em dành cho anh.

Ngày mai em là vợ của anh…

Mình sẽ cùng nhau đi công viên hoặc đi xem phim vào mỗi dịp cuối tuần, đồng ý không nào?. Sau một tuần dài làm việc vất vả, đó hẳn sẽ là giây phút thư giãn thật tuyệt cho gia đình mình. Anh với em sẽ thả hồn theo gió và mây, để hai đứa mình luôn yêu đời, yêu cuộc sống…

Ngày mai em là vợ của anh…

Mình sẽ chăm về nhà thăm bố mẹ được không em. Anh thích thăm bố mẹ vợ nhiều hơn bởi đó sẽ là khoảng thời gian anh có thể thể hiện lòng biết ơn với đấng sinh thành đã đem đến cho anh một người bạn đời tuyệt vời như thế này. Đó là sự thật đấy nhé, không hề nịnh một chút nào đâu. Anh yêu bố mẹ vợ nhiều như yêu bố mẹ mình vậy.

Ngày mai em là vợ của anh…

Hai đứa mình sẽ chăm sóc bọn nhóc thật tốt em nhé. Anh và em sẽ cùng cho con có được vẻ đẹp cả về thể chất lẫn tâm hồn. Mình sẽ có những thiên thần thật đáng yêu. Anh tin rằng, khi được một người mẹ như em chăm sóc, chúng sẽ lớn nhanh, sẽ ngoan và tuyệt vời giống như bố mẹ của chúng vậy..

Ngày mai em là vợ của anh…

Em hãy hiểu cho công việc mà anh phải làm được không em?. Đôi khi anh sẽ phải đi sớm, phải về muộn, phải xa em một khoảng thời gian… Nhưng chắc chắn rằng, khi ấy anh sẽ chỉ mong được sớm về bên em mà thôi. Cuộc sống là thử thách, là gian nan và chỉ những người thật lòng yêu nhau mới vượt qua được, phải không em?

Ngày mai em là vợ của anh…

Hãy thật bình tĩnh khi hai đứa mình có điều gì đó chưa thật hiểu nhau. Giận hờn giống như gia vị ấy, đôi chút thì ngọt nhưng nhiều sẽ làm đắng đồ ăn. Khi ấy mình hãy ngồi với nhau và nói chuyện để hiểu nhau hơn… Đồng ý nhé!





Ngày mai em là vợ của anh…

Hãy thẳng thắn góp ý với anh khi anh có điều gì khiến em chưa bằng lòng. Anh không phải là người hoàn hảo và anh sẽ luôn lắng nghe những lời khuyên chân thành từ người vợ dấu yêu của mình.

Ngày mai em là vợ của anh…

Hãy tâm sự với anh về suy nghĩ của mình em nhé!. Bởi dù có gắn liền thì anh vẫn cần những giây phút được nghe em nói về mong muốn của mình. Khi ấy anh sẽ có cơ hội được hiểu em, quan tâm đến em nhiều hơn.

Ngày mai em là vợ của anh…

Hãy hiểu tính cách của anh được không?. Anh có tật xấu là hay nói to nè, nhất là khi tranh luận. Nhưng anh không bao giờ có ý gì đâu. Em hãy nhẹ nhàng bảo anh nói nhỏ thôi và nhất là đừng bao giờ giận anh vì chuyện đó.

Anh còn có tật hay tin người nữa. Em hãy ở cạnh anh, giúp anh tỉnh táo trong mọi điều em nhé. Có em ở bên, anh sẽ cảm thấy yên tâm và tự tin hơn.

Ngày mai em là vợ của anh…

Khi em thấy anh cười cùng một cô gái nào đó, hãy đừng ghen được không em?. Anh có thể cười xã giao với bất kỳ ai, nhưng trái tim thì chỉ với 1 người duy nhất. Em đã đến và để lại hình bóng của mình trong trái tim anh…



Và ngày mai em là vợ của anh…


Hãy cùng anh bước tới tận cùng của không gian và thời gian, cùng anh chia sẻ khó khăn và tận hưởng niềm hạnh phúc. Với anh, sẽ chẳng quan trọng em hay anh là người hoàn hảo.Chỉ cần thấy nhau hoàn hảo trong mắt mình, thế là đủ rồi. Tình yêu đến một lần.. và tồn tại mãi mãi cho đến khi chúng ta ra đi. Cảm ơn em vì đã đến trong cuộc đời anh. Anh yêu em…


· Gửi từ Vũ Xuân Thành


  • Lá thư thứ 3: Gửi tới em, người con gái anh yêu…
Ngoài trời nơi anh ở lạnh lắm em ạ, có gió, có mưa, anh thậm chí không muốn cất bước ra ngoài nữa, chỉ muốn ngồi trong nhà, nhâm nhi tách trà nóng mới pha và đọc báo. Hình như cũng lâu rồi anh mất đi thói quen muốn được đi dạo đêm như hồi mới đến thành phố này…. Chắc là từ khi quen em….

Trước khi quen em, anh vẫn thích sáng đi học thật sớm và tối về thật muộn vì anh thích cái cảm giác được sống ngoài trời, hay ít ra cũng không phải bước vào một không gian chật chội của căn phòng ký túc như vậy. Anh có thói quen cầm theo máy ảnh và lang thang hang giờ ngoài phố sau buổi học chỉ để ngắm nghía hay lia máy vu vơ. Có lúc nhiều người qua đường ngạc nhiên về một tư thế ngắm máy đến kì lạ hay một anh chàng suy tư lững thững một mình giữa dòng người hối hả…

Trước khi quen em, anh lên mạng ngoài xem bóng đá, cập nhật tin tức ra còn để vào face, yahoo chém gió với bạn bè. Có người quen cũng có người chưa gặp lần nào. Khi đó anh thấy mình thật phóng túng, sẵn sang buông một câu nói khiến người được nhắc đến phải tím mặt. Nhưng cũng có thể buông một lời nói lả lơi đủ làm một cô gái phải thẹn thùng

Trước khi quen em, anh là anh của những suy nghĩ kỳ quặc, của một anh chàng nông nổi hiếu thắng, có thể gây thù chuốc oán hoặc gây mất thiện cảm mà chẳng phải mảy may suy nghĩ. Lúc đó anh không hay thậm chí chưa bao giờ ngồi hàng giờ trước bàn học chỉ để suy nghĩ hoặc sáng tác một bài văn hay một bài thơ. Mà cũng có thể với anh lúc đó, cảm xúc chưa đủ dạt dào để buông những dòng suy nghĩ trong đầu của mình ra giấy…




Trước khi quen em, anh cũng đã trải qua một vài cuộc tình ngắn ngủi, cũng có những phút giây rung động và cũng đã trải qua những cay đắng của tình trường. Nhiều khi anh tưởng rằng mình có thể sống mà không cần có tình yêu, không cần yêu ai, ai yêu, sống chỉ cho riêng mình. Anh lúc đó sẵn sàng cười vào mặt một thằng con trai nào lên mạng than thở về một cuộc tình tan vỡ và sẵn sàng buông câu nói cửa miệng “đàn bà trên thế giới này còn đầy, sao phải khổ thế”…

Trước khi quen em, những tưởng như với anh mọi thứ đã thực sự hoàn mỹ, rằng anh đã hiểu được thế nào là cuộc sống, là lẽ sống. Với anh lúc đó cuộc sống là tự do là thích làm gì thì làm, là được sống với ý thích của mình. Là nhiều nhiều nữa em ạ.

Ấy vậy mà mọi thứ trong anh đã thay đổi từ khi quen em.

Em đến, không phải như nhiều cuộc tình anh hay đọc trên mạng là một chàng trai quen một cô gái ở một con phố, một quán café hay đại loại thế… em đến với anh bằng cảm giác, bằng cầu nối của hai con tim. Quen em trên mạng. Có thể nói là quen không nhỉ? Khi mà anh và em đã từng gặp mặt nhau, từng học với nhau nhưng chưa bao giờ nói chuyện với nhau. Thôi, cứ xem như là chúng ta mới quen đi nhé vì dù sao em của trước đây trong anh không có nhiều ấn tượng, và anh trong em cũng vậy em nhỉ?

7000km có lẽ là một khoảng cách quá nhỏ bé nếu như so với khoảng cách giữa trái đất với các vì sao hay đơn giản là với mặt trăng, mặt trời. Nhưng đó là một khoảng cách dường như quá lớn với hai trái tim chúng ta. Ấy vậy mà anh vẫn cảm nhận thấy ở xa 7000km đó là người con gái mà anh đang tìm kiếm, là một nửa của cuộc đời anh, là bến bờ của cuộc hành trình tìm kiếm mà anh đặt tên nó là “hạnh phúc”.

Từ khi quen em, anh đã thấy mình như trưởng thành hơn, đã biết cẩn trọng hơn trong lời ăn tiếng nói. Từ khi quen em, không còn những buổi chiều hay buổi tối lang thang ngoài đường phố để dạo phố và chụp ảnh nữa. Đường phố dường như mất đi một người bạn “than thiết” của mình. Anh của em sau mỗi buổi học ở trường là chạy thật nhanh về nhà và việc đầu tiên không phải tìm cái gì đó để nhét vào bụng mà là bật máy tính và yahoo để kiểm tra xem có tin nhắn của em hay không. Những ngày có tin off yahoo hay face với anh thực sự là một món quà, bởi vì anh biết rằng ít ra những lúc ngồi gõ bàn phím đó em cũng đã nghĩ về anh.

Từ khi quen em, chẳng còn những câu chém gió kinh điển hay những câu nói lẳng lơ đùa cợt nữa mà thay vào đó là một anh khác xa hơn. Không nói chuyện yahoo với một cô gái nào quá lâu bởi vì anh biết anh đã có em và không thể vì những hành động của mình mà làm em buồn, em không vui.

Từ khi quen em, anh biết rằng cuộc sống không phải chỉ là sống cho riêng mình mà là phải sống cho mọi người. Anh biết mình đã bắt đầu biết nhớ nhung mãnh liệt, biết đau khổ, biết ghen tuông… Và em ạ, anh cũng biết sợ nữa. Anh sợ cái cảm giác khoảng cách làm cho chúng ta dần dần xa nhau, anh sợ một ngày nào đó anh sẽ mất em, sợ rằng sẽ có khi em không phải là của riêng anh nữa!

Hai tháng bên em trong một kỳ nghỉ hè ngắn ngủi, hai tháng tuy không dài nhưng những gì anh và em có với nhau, những kỷ niệm trong hai tháng này cũng đủ theo anh trên suốt đoạn đường đời mà mỗi khi nghĩ về nó anh lại thấy ấm áp, thấy vui vui, hạnh phúc. Em cũng như vậy đúng không người anh yêu!




Người ta thường hay nói “thời gian” và “khoảng cách” là kẻ thù của tình yêu. Nếu chỉ mình “thời gian” hoặc mình “khoảng cách” thôi cũng đã đáng sợ lắm rồi, ấy vậy mà tình yêu của anh với em lại là con thuyền phải đương đầu với cả hai kẻ thù đáng sợ đó. Nhiều khi anh ghĩ có lẽ chưa yêu thì tốt hơn. Khi đó em, anh sẽ được sống cuộc sống của riêng mình, sẽ được làm những gì mình thích, yêu ai mình muốn… Nhưng rồi tình yêu dành cho em đã không ngăn được cảm giác muốn có em, muốn được sống trong bể tình yêu của em, được yêu em và được em yêu.

Không biết chọn lựa này liệu có sai lầm với cả hai đứa hay không nhưng bây giờ chúng ta hãy cứ sống với những gì trước mắt đã rồi tương lai sẽ tự trả lời cho tất cả. Anh và em có thể đã xem như có “duyên”, chỉ cần cả hai cùng cố gắng chắc chắn sẽ có “phận” nữa. Bao người cũng vì hai chữ “duyên phận” mà phấn đấu trọn đời đó thôi…

“Lá nằm trong lá thân yêu

Tay ôm, tay ấp một chiều Hồ Gươm

Dẫu mai ván có đóng thuyền

Còn duyên xin giữ đã riêng chốn này”

Em còn nhớ những câu thơ này không? Anh viết tặng em trong cuốn sách “Lá nằm trong lá” của Nguyễn Nhật Ánh. Anh lúc nào cũng chỉ mong chúng ta như hai chiếc lá quấn chặt vào nhau chứ không phải liên tưởng đến hình tượng “ván đóng thuyền” đâu em.

Mong rằng những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với anh, với em, với chúng ta. Anh tin rồi sẽ có một ngày nào đó anh được đeo lên tay em chiếc nhẫn cầu hôn và thủ thỉ với em “Làm vợ anh nhé”. Lúc đó em sẽ đỏ mặt và gật đầu, sẽ sà vào lòng anh và sẽ cùng anh tính chuyện tương lai. Nhưng dù sao đó cũng là của tương lai, em nhỉ? Giờ đây anh chỉ biết rằng anh đang rất vui và hạnh phúc vì có em và được yêu em.

Đừng xa anh nhé tình yêu của anh. Hẹn em ở bến tàu “tương lai”. Bến cuối của cuộc hành trình tìm kiếm mang tên “hạnh phúc”. Và em nhé, nếu có đến trước thì nhớ đợi anh đấy. anh sẽ đến bên em, nhanh thôi!

Yêu em!

Moscow một đêm mưa mùa thu
  • · Gửi từ Tùy Phong

No comments:

Post a Comment